
Lẽ ra mọi chuyện không nên dễ dàng đến thế. Vòng loại World Cup từng là một trải nghiệm cân não. Nó có thể tạo nên hoặc hủy hoại danh tiếng của cả một thế hệ, thậm chí còn mang đến những khoảnh khắc mang tính biểu tượng trong lịch sử bóng đá Anh: niềm hân hoan vỡ òa từ cú đá phạt của David Beckham trước Hy Lạp năm 2001, sự thách thức đẫm máu của Paul Ince ở Rome năm 1997, hay ở chiều ngược lại, là màn hài kịch với chiếc ô của Steve McClaren tại Wembley năm 2007, nỗi thống khổ của Graham Taylor ở Rotterdam năm 1993, và cú sốc từ màn trình diễn anh hùng của thủ môn Jan Tomaszewski (Ba Lan) trước đội Anh của Sir Alf Ramsey năm 1973.
Thế nhưng, chẳng có chút hiểm nguy nào ở Riga vào đêm thứ Ba. Việc tuyển Anh sẽ đè bẹp Latvia và giành vé tới VCK World Cup mùa hè năm sau sớm hai lượt trận là điều chưa bao giờ bị nghi ngờ. Mọi thứ đều dễ đoán dủ phải đến phút 26, “Tam Sư” mới tìm được chìa khóa mở cửa hàng phòng ngự đối phương, khi Anthony Gordon ghi bàn thắng xứng đáng cho màn trình diễn đầy năng nổ của mình bên cánh trái. Nhưng chưa một lần nào trong Bảng K, họ thực sự gặp khó khăn. Các đối thủ quá yếu. Những kết quả – 2-0, 3-0, 1-0, 2-0, 5-0, 5-0 – đã nói lên tất cả.
Vậy có gì đáng ngạc nhiên khi chiến thắng trước Latvia, đội bóng xếp hạng 137 thế giới, chỉ được đón nhận bằng một cái nhún vai thờ ơ? Không ai có thể trách các cổ động viên Anh đã ra về từ rất sớm. Ngay cả Thomas Tuchel, một người nổi tiếng thẳng thắn, cũng sẽ không dám đặt câu hỏi về sự ủng hộ của người hâm mộ lần này.
Đó sẽ là một nước đi thiếu khôn ngoan. Tuchel đã nghe thấy những tiếng la ó chỉ trích nhắm vào mình từ phía khán đài đội khách trong hiệp một. Những bình luận của vị huấn luyện viên trưởng về "bầu không khí buồn ngủ" trong trận giao hữu với Xứ Wales tại Wembley tuần trước đã được những cổ động viên trung thành ghi nhận. Thậm chí còn có vài tiếng huýt sáo vang lên khi tên ông được xướng lên trước trận đấu.
Tuy nhiên, dù "Binh đoàn của Tommy Tuchel" (Ý nói các CĐV anti) có vẻ không hài lòng với HLV của mình, họ chắc chắn vẫn đánh giá cao thứ bóng đá mà đội tuyển đang trình diễn. Tuyển Anh thi đấu hiệu quả, kiểm soát và lạnh lùng. Họ trông có cấu trúc và cân bằng. Elliot Anderson một lần nữa chơi xuất sắc ở vị trí tiền vệ mỏ neo. Kane tiếp tục ghi bàn và duy trì tiêu chuẩn cao. John Stones, người gần như chắc suất đá chính ở vị trí trung vệ miễn là anh khỏe mạnh, đã chơi thêm 71 phút. Anh cũng là người kiến tạo bàn mở tỷ số, tận dụng một trong số ít những khoảnh khắc Latvia dám dâng cao để thực hiện một đường chuyền dài vượt tuyến cho Gordon cắt vào từ cánh trái và tung cú sút chéo góc hiểm hóc.

Đây là một đêm tuyệt vời của Gordon. Anh liên tục khuấy đảo hậu vệ Raivis Jurkovskis, người có lẽ đã thở phào nhẹ nhõm khi được thay ra sau giờ nghỉ. Dù Marcus Rashford nhận được nhiều sự chú ý trước trận, nhưng Gordon mới là người đang chiếm giữ chiếc áo đá chính. Lối chơi trực diện và sự sẵn sàng chạy chỗ sau lưng hàng thủ của anh là những tài sản quý giá, đặc biệt khi Kane có xu hướng lùi sâu.
Giờ đây, công việc thực sự mới bắt đầu. Tuyển Anh thậm chí còn không gặp nhiều khó khăn khi hành quân đến Serbia tháng trước. Andorra và Albania cũng bị khuất phục một cách tương đối dễ dàng. Mối bận tâm duy nhất của Tuchel là đội tuyển Anh của ông sẽ không có một bài kiểm tra cạnh tranh thực sự nào trước thềm World Cup. Họ còn hai trận đấu thủ tục với Serbia và Albania vào tháng tới. Sẽ có những trận giao hữu khởi động vào tháng Ba – Nhật Bản và Uruguay đã được lên lịch – nhưng cho đến nay, chưa có gì có thể cho Tuchel biết liệu tuyển Anh có đủ sức đánh bại Tây Ban Nha hay Pháp trong một trận đấu loại trực tiếp hay không.
Đây là lúc công việc thực sự bắt đầu. Có những câu hỏi cần được giải quyết. Bài học khiêm tốn dành cho Jude Bellingham có tiếp tục, hay tiền vệ của Real Madrid sẽ trở lại vào tháng tới? Liệu có chỗ cho Cole Palmer hay Phil Foden trên hàng công? Adam Wharton có thể tìm lại vị trí của mình không?
Bức tranh sẽ trở nên rõ ràng hơn khi giải đấu đến gần. Vẫn khó có khả năng tuyển Anh vô địch World Cup mà không có Bellingham, nhưng tiền vệ 22 tuổi này phải chứng tỏ rằng anh có thể tôn trọng hệ thống và tuân thủ chỉ đạo. Cuộc cạnh tranh đã bắt đầu, như Tuchel vẫn thường nói.