Lên đồ xinh xắn đi “xé vé” pickleball với người lạ, tôi gặp sự cố ngượng chín người trên sân

Việc chơi pickleball với người lạ đôi lúc dẫn đến những tình huống khó xử.

Tôi, một cô nàng 25 tuổi, dân văn phòng, đã chơi pickleball khá lâu và tự tin với kỹ năng của mình. Là tín đồ thời trang thể thao, tôi luôn chăm chút diện mạo mỗi lần ra sân: áo crop top năng động, váy thể thao xinh xắn cùng một số phụ kiện khác. Với tôi, chơi thể thao không chỉ để khỏe mà còn phải đẹp, phải "cháy" trên sân. Điều này càng giúp tôi thêm tự tin để thi đấu mỗi khi ra sân.

Trang phục thoải mái giúp tôi thêm tự tin khi chơi pickleball. (Ảnh minh họa bởi AI)

Buổi chơi pickleball cuối tuần vừa rồi cũng vậy. Hôm ấy, tôi háo hức đi giao lưu pickleball tại một sân gần công ty. Nhóm mới toàn người lạ, có cả nam và nữ và phần lớn là các bạn mới chơi, kỹ thuật chưa bằng tôi. Tôi nhận lời đi “xé vé” (chơi giao lưu) vì nể một chị đồng nghiệp cùng bộ phận.

Vẫn như mọi khi, tôi diện cho mình set đồ xinh xắn để ra sân. Vừa đến nơi và được chị đồng nghiệp giới thiệu, tôi đã nhận được những lời khen không ngớt từ các thành viên của đội.

“Đồng đội vừa xinh vừa lên đồ nhìn chuyên nghiệp thế này thì hôm nay có người bao sân cho mình rồi”, một chị gái trong đội hóm hỉnh nói với tôi. Điều đó càng khiến tôi thêm háo hức và quyết gây ấn tượng với những người bạn mới này.

Với kinh nghiệm của mình, tôi nghĩ sẽ dễ dàng làm chủ trận đấu. Nhưng rồi một sự cố bất ngờ xảy ra khiến tôi ngượng chín người!

Sự cố đôi lúc xảy đến trên sân pickleball khiến các tay vợt khó xử. (Ảnh minh họa)

Trong set đấu thứ hai, tôi được ghép đôi với một bạn nữ khá nhiệt huyết. Đối thủ là hai bạn nam mới chơi, nên tôi khá tự tin. Một pha bóng đến, tôi tung cú smash mạnh mẽ, nhắm thẳng vào góc sân để ghi điểm.

Nhưng không ngờ, bóng bay lệch, trúng ngay vùng bụng của bạn nam đối diện! Anh ấy gập người, ôm bụng kêu "ôi" một tiếng, trông vừa đau vừa buồn cười. Cả đội ngoài sân bật cười, vài người còn trêu: "Chị ơi, đánh nhẹ tay thôi, tụi em mới chơi mà!".

Tôi, vốn là người lạ trong nhóm, mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch, chỉ muốn tìm góc khuất mà trốn. Dù biết bóng không trúng chỗ nhạy cảm, nhưng phản ứng của đối thủ và tiếng cười trêu đùa khiến tôi ngại vô cùng. Một chị gái bên ngoài sân còn nói “nó chưa có vợ đâu em ơi, đánh nhẹ tay thôi” rồi cười lớn, khiến mặt tôi nóng bừng vì ngại.

Việc thi đấu với các đối thủ trình độ thấp hơn đôi lúc dẫn đến tình huống khó xử.

May thay, bạn nam bị trúng bóng rất dễ tính, đứng dậy cười xòa: "Không sao, chị đánh hay quá, em đỡ không nổi!". Các đồng đội khác cũng động viên, bảo tôi cứ chơi tiếp. Nhưng từ đó đến cuối trận, tôi ngại ngùng, không dám đánh mạnh nữa. Mỗi lần giơ vợt, tôi lại lo bóng sẽ "lạc đường" thêm lần nữa.

Kết quả, đội tôi hơi lép vế vì tôi chơi cầm chừng, không còn tự tin như đầu trận. May thay, sự thân thiện của mọi người khiến tôi bớt ngại và cuối cùng buổi “xé vé” kết thúc trong vui vẻ.

Tuy nhiên có lẽ sau đây tôi sẽ ít chơi giao lưu với những người mới chơi hơn, đặc biệt khi họ là người lạ để tránh những tình huống khó xử tương tự lặp lại!

(Tâm sự được gửi từ độc giả)