HLV Kim Sang-sik ra quyết định, dấu chấm hết cho Công Phượng?

Cách đây ít lâu khi triệu tập ĐTVN, HLV Kim Sang-sik đã vời đến Công Phượng nhưng chân sút này lại phải về nhà vì chấn thương. Lần này, Công Phượng không được triệu tập nữa...

Trong danh sách 29 cầu thủ vừa được HLV Kim Sang-sik triệu tập vào đội tuyển Việt Nam, sự vắng mặt của Nguyễn Công Phượng đã gây nhiều bàn tán. Với một cầu thủ từng được coi là biểu tượng của bóng đá nước nhà, việc không có tên ở thời điểm này chẳng khác nào hồi chuông báo động về tương lai của anh trong màu áo đỏ. Có ý kiến cho rằng đây chỉ là bước lùi tạm thời vì các chấn thương liên tiếp thời gian qua, nhưng cũng không ít người đặt câu hỏi: liệu đã đến lúc đặt dấu chấm hết cho Công Phượng ở đội tuyển quốc gia?

Thời gian qua, tần suất Công Phượng chấn thương ngày một dày. Sự gián đoạn liên tục khiến phong độ của anh vốn đã phập phù nay lại càng khó lấy lại, đồng thời tạo ra vòng luẩn quẩn: không thi đấu thì không có cảm giác bóng, không có phong độ thì lại bị loại, càng bị loại thì càng khó trở lại... khi vừa có cơ hội trở lại thì lại chấn thương!

Công Phượng nhiều lần chấn thương trong sự nghiệp và tần suất ngày một dày hơn.

Bên cạnh yếu tố sức khỏe, một nguyên nhân sâu xa khác nằm ở sự thay đổi triết lý chiến thuật. HLV Kim Sang-sik xây dựng lối chơi dựa trên sơ đồ 4-3-3 hoặc 3-4-3, đòi hỏi các tiền đạo phải di chuyển liên tục, pressing mạnh và sẵn sàng hỗ trợ phòng ngự. Đây chính là điểm yếu của Công Phượng.

Anh vốn phát huy tốt nhất ở vai trò hộ công, nơi có thể cầm bóng, xử lý kỹ thuật và đột phá cá nhân, nhưng vị trí này trong đội tuyển hiện nay đã có không ít sự lựa chọn. Trong khi đó, các mũi tấn công trẻ lại đáp ứng tốt hơn yêu cầu về sức bền và khả năng di chuyển không bóng. Việc HLV Kim mạnh dạn thay thế Công Phượng bằng những cái tên như Nguyễn Quốc Việt càng cho thấy xu hướng trẻ hóa, ưu tiên sức trẻ và tính linh hoạt.

Công Phượng giờ đã là một lão tướng.

Tất nhiên, để nói đây là dấu chấm hết hoàn toàn cho Công Phượng ở đội tuyển vẫn còn quá sớm. Anh vẫn sở hữu kỹ thuật cá nhân thuộc hàng bậc nhất, kinh nghiệm trận mạc dày dạn cùng khả năng tạo ra đột biến – những yếu tố mà bất kỳ đội bóng nào cũng cần.

Nếu các chấn thương được điều trị dứt điểm và anh kịp thời lấy lại phong độ, cơ hội trở lại đội tuyển vẫn rộng mở, nhất là ở những giải đấu cần chiều sâu lực lượng như AFF Cup hay các trận giao hữu thử nghiệm nhân sự, đội hình.

Nhưng phải thừa nhận rằng vị thế của anh đã không còn vững chắc như trước. Từ một ngôi sao không thể thay thế, Công Phượng giờ đây buộc phải cạnh tranh khốc liệt và chấp nhận nguy cơ trở thành phương án dự bị chiến lược.

Vị thế của Công Phượng ở ĐTVN không còn như trước.

Điều quan trọng nằm ở cách chính anh đối diện với giai đoạn này. Nếu biết thích nghi với yêu cầu chiến thuật hiện đại, cải thiện thể lực và thay đổi lối chơi để phù hợp hơn với pressing cường độ cao, Công Phượng hoàn toàn có thể chứng minh mình chưa hề “hết thời”. Ngược lại, nếu vẫn giậm chân tại chỗ và trông chờ vào những phút lóe sáng cá nhân, khả năng anh bị thế hệ kế cận vượt mặt là điều khó tránh.

Vì thế, câu hỏi “dấu chấm hết cho Công Phượng ở đội tuyển Việt Nam?” thực chất chưa có lời đáp rõ ràng. Nó giống như một ngã rẽ quan trọng trong sự nghiệp: hoặc anh sẽ trở lại mạnh mẽ để khẳng định đẳng cấp, hoặc phải chấp nhận lùi lại phía sau, nhường sân khấu cho lớp trẻ đang ngày càng trưởng thành. Và trong bóng đá, lựa chọn ấy không đến từ ai khác, mà chính từ nỗ lực của Công Phượng trong những ngày tháng sắp tới.