
Bệnh nhân Fo sau khi điều trị xuất viện chia tay với tình nguyện viên bên ngoài cánh cửa cách ly - Ảnh: TỰ TRUNG
Hơn 23.000 đồng bào đã ra đi - con số lạnh lùng của thống kê, nhưng đằng sau đó là những câu chuyện, số phận và nỗi đau không thể đong đếm... và là lời nhắc nhở không ngừng về sự mất mát.

MAI LÊ ANH (Bệnh viện Truyền máu - Huyết học TP.HCM)
Tôi, người từng công tác trong bộ phận nhân sự của một đơn vị y tế trực thuộc thành phố, đã sống trọn vẹn những ngày tháng ấy, nơi công việc hằng ngày là theo dõi sát sao diễn biến dịch để tham mưu lãnh đạo đơn vị cân đối nguồn lực y tế tại đơn vị.
Tôi cứ nhớ mãi đợt đầu cử nhân sự tăng cường tại bệnh viện dã chiến ở Củ Chi, rồi tần suất cử người đi lấy mẫu, tăng cường tiêm vắc xin ngày càng dồn dập.
Lệnh chi viện khẩn cấp, cao nhất đã đến vào tháng 7 năm 2021, khi chúng tôi phải chi viện cho Bệnh viện Hồi sức
Mời người dân cả nước góp ý kiến cho công trình Đài tưởng niệm nạn nhân COVID-19 ở TP.HCM
Cảm giác đau đớn, cô đơn có lúc đã bật thành nước mắt, tôi vừa đi vừa tự hỏi điều gì đã xảy ra và bao giờ bình thường mới trở lại đây.
Việc Bí thư